Thứ Năm, 6 tháng 7, 2017

Còng lưng trên cao nguyên mèo vạc

‘‘Chưa lên cao nguyên Đồng Văn- Mèo Vạc thì coi như chưa đến Hà Giang''. Câu nói như thách thức của những người bạn tại bảo tàng tỉnh Hà Giang đã thúc giục mọi người lên đường đến cao nguyên đá.Đường lên Cao nguyên đá nhọc nhằn lắm, các khúc cua đan xen nhau như các nếp gấp trên tay áo. Trên suốt cung đường một bên toàn là vách núi đá dựng đứng, bên kia là vực sâu hun hút, đến dốc Bắc Sum, ngược lên cổng trời Quản Bạ, đèo Cán Tỷ, qua Yên Minh, Mậu Duệ, ghé thăm dinh thự nhà họ Vương (vua Mèo)- một công trình kiến trúc nghệ thuật độc đáo đã được Bộ Văn hóa xếp hạng năm 1993. Ngắm nhìn các thửa ruộng bậc thang ôm vòng quanh mỗi quả núi, những ngôi nhà bằng gỗ óng lên màu thời gian... Các thiếu nữ người Mông, người Dao, người Lô Lô... mắt ướt sóng sánh trong sương núi, leng keng vòng bạc trong những bộ trang phục nhiều màu sắc xuống núi đi chợ phiên, tôi lại nhớ câu thơ: "Em là con gái cao nguyên đá, gùi đất leo mây với đỉnh trời" mà tôi đã được đọc ở đâu đó.

http://repository.vnu.edu.vn/handle/VNU_123/2041

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét