Động đất kích thích gây ra bởi hồ chứa (RIS) theo Gupta (1992), được chia ra làm 2 loại với độ sâu chấn tâm là 1-2km và loại sâu hơn với độ sâu có thể tới 10-12km. Hầu hết các trận động đất kích thích xảy ra với độ sâu chấn tâm là 4-6km, thường là ở độ sâu đá nền mà tại đó quá trình khảo sát địa chất phục vụ xây đập chưa quan tâm đến. Cũng trong hầu hết các trường hợp, RIS xuất hiện khi mà việc tích nước trong hồ đạt mực cao nhất hoặc sau đó không lâu [H. 1]. Trong một số trường hợp khác, không thấy có mối liên hệ trực tiếp nào giữa mực nước và hoạt động rung chấn được ghi nhận, mặc dù đôi khi độ trễ về thời gian cũng xuất hiện trong mối tương tác này. Hiếm khi hoạt động rung chấn xuất hiện sau một thời gian dài hồ chứa đi vào vận hành, ví dụ: đập Oroville sau 12 năm, đập Aswan sau 16 năm, đập Hoover sau 40 năm. Một lượng lớn các RIS diễn ra ở khu vực ổn định về mặt địa chấn: các khu vực như trung tâm China shield, Indian Deccan, Châu Phi và Bắc Mỹ shield. Ngược lại, rất nhiều đập nằm trong vùng hoạt động địa chấn mạnh như Hymalayas thì lại không thấy xuất hiện động đất kích thích. Hầu như các bài viết đều đưa ra 2 lời giải thích như sau: Những ảnh hưởng đơn thuần do tải trọng gây ra bởi cột nước trong hồ chứa Ảnh hưởng do sự tăng mực nước lên trạng thái ứng suất của môi trường đất đá xung quanh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét